Monthly Archives: Tháng Tư 2024

Luôn yêu đời

LUÔN YÊU ĐỜI

Sáng nay, tôi lái chiếc Super Dream cũ mèm của bố tôi đến chỗ làm.

Khi bố giao chiếc xe, chiếc chìa khóa và tà vẹt lại cho tôi, tôi cảm thấy vô cùng xúc động. Tà vẹt được cấp vào ngày 19/5/1999. Tức là một tháng nữa, nó sẽ tròn 25 tuổi.

25 tuổi thì một con người hãy còn là thanh niên, nhưng một con xe thì đã thành bô lão. Nghe lại tiếng máy xe, rồ ga, đạp cái thắng đùm, tôi cơ hồ muốn khóc. Chiếc xe máy ấy đã từng chạy qua ranh giới của hai thiên niên kỷ. Nó đã từng chạy vào một thời kỳ mà internet hãy còn rất xa lạ với người Việt Nam. Ngày ấy muốn nghe nhạc người ta phải mua băng cassette hoặc gửi thư tay lên đài phát thanh. Ngày ấy đường chưa có trên Google Map mà “ở trong miệng mình”, vì chỗ nào không biết thì mình… hỏi. Con Super Dream ấy hồi đó quả là “siêu ước mơ” của nhiều người. Với số tiền mua nó, bạn có thể sở hữu một mảnh đất tươm tất.

Khi Việt Nam và thế giới tiến vào thế kỷ 21, có cảm giác như mọi thứ ngày càng nhanh và hối hả. Xe chạy nhanh hơn, hạ tầng mọc lên nhanh hơn, Facebook thay thế lưu bút, thắng đùm vào viện dưỡng lão vì những chiếc thắng đĩa làm xe dừng lại tức thì thay vì có một độ trễ nhất định. Người ta yêu nhau vội vã, cãi nhau vội vã và chia tay nhau vội vã.

Read the rest of this entry

Góc nhìn…

Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp.


Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu. Những thứ tôi thấy rất hay thì cô ấy lại không hứng thú, những thứ cô ấy thích thì tôi lại cảm thấy rất ngớ ngẩn. Ví dụ, tôi thích xem quần vợt và các giải thi đấu. Cô ấy thích xem phim truyền hình, đặc biệt là xem phim truyền hình HQ, mỗi lần xem đều cười khúc khích.

Tôi đi làm về thường đọc sách và rất lười. Cô ấy thì siêng năng, mỗi ngày đều giặt quần áo, làm việc nhà, mua trái cây, mua đồ ăn nhẹ, cắt trái cây, nấu ăn và dọn dẹp ở nhà. Tôi không thích ăn bên ngoài, cô ấy sẽ chuẩn bị bữa trưa và đồ ăn nhẹ + trái cây cho tôi vào mỗi buổi sáng.

Cô ấy cảm thấy tôi làm việc bên ngoài quá vất vả, nhưng thật ra cũng không vất vả lắm, vì cô ấy cảm thấy vậy nên tôi cũng giả vờ là bản thân rất vất vả. Sáng thứ bảy tôi không phải đi làm nên thức dậy muộn, cô ấy sẽ rón rén dậy đi ra ngoài, đến dép cũng không mang.

Read the rest of this entry