Các bài viết cũ
Những điều bất ngờ =))
NHỮNG ĐIỀU BẤT NGỜ!
- Người phát minh ra máy chạy bộ đã qua đời ở tuổi 54.
- Người phát minh ra dụng cụ thể dục đã qua đời ở tuổi 57.
- Nhà vô địch thể hình thế giới đã qua đời ở tuổi 41.
- Cầu thủ bóng đá xuất sắc nhất thế giới, Maradona, đã ra qua đời ở tuổi 60
NHƯNG…

- Người phát minh ra KFC (Gà rán Kentucky) qua đời ở tuổi 94.
Chồng người ta

CHỒNG NGƯỜI TA
Dạo nọ có em single mom đêm hôm khuya khoắt hay nhắn tin cho anh, một hôm thủ thỉ hỏi: “Nếu sau này em lấy anh, anh có chiều em không?” Anh nói có. Em ấy lại hỏi tiếp “Thế anh có nhớ đến ngày sinh, có tặng em hoa hồng không?”.
Anh nói tất nhiên rồi.
Nàng lại hỏi tiếp: “Anh có xoa bụng cho em dễ ngủ không? Có đưa hết tiền lương cho vợ không, hay lại ki bo, kẹt xỉn đo lọ nước mắm, đếm củ dưa hành như thằng chồng cũ của em?”.
Anh nói yên tâm đi, anh sẽ xoa bụng, sẽ đưa hết tiền lương, sẽ chiều chuộng và đưa em đi hết cuộc đời này.
Em ấy gọi lại, reo ầm lên trong điện thoại: “Đúng là ông trời có mắt, em đã chờ nửa cuộc đời này để may mắn gặp được người chồng tuyệt vời như anh! Anh ơi, em đang khóc anh ạ!”
Lúc đấy thật ra anh đang ngà ngà say sau độ nhậu với anh em trong đội bóng. Nhưng các em biết không, em ấy tin sái cổ rằng trên đời vẫn còn những thằng đàn ông hoàn hảo như chui ra từ tiểu thuyết ngôn tình ba xu.
Sáng mai dậy bảo xin lỗi đêm qua anh say quá, anh nói phét đấy. Em ấy nghe xong khóc hưn hứt, nói “Anh nừa em à?” (em ấy nói ngọng chữ lờ). Anh nói, anh không nừa, nhưng trên đời này làm mẹ gì có một thằng vừa kiếm tiền giỏi, vừa siêng việc nhà lại vừa lãng mạn và chăm sóc vợ đến tận răng như thế. Nếu có, nó cũng không chọn gái đã một lần đò dở dở, dang dang. Em tỉnh lại hộ anh cái.
Lại có một em kể, chồng làm ăn trong Nam. Dạo gần đây có người bắt được quả tang chồng em ấy cặp bồ với một em cùng công ty. Em ấy hỏi theo anh em có nên bay vào xé xác đôi gian phu, dâm phụ ấy rồi chia tay không, chứ nói thật với anh, bỏ thằng này xong em dư sức hốt ngay được một thằng giai tơ.
Anh bảo thôi em ạ! Làm mà kêu nó về, hoặc thu xếp vào trỏng coi răng. Nếu không tha thứ được nữa thì bỏ cụ nó đi rồi ở vậy nuôi con, chứ chồng thì về cơ bản thằng nào cũng như nhau.
Thằng nào chưa hư là nó chưa có điều kiện để hư. Thằng nào chưa ngoại tình, chưa bồ bịch nghĩa là nó chưa kiếm được con bồ đủ ngon, hoặc ngắm được rồi nhưng con đấy nó đéo thích nó. Cái chính là người vợ phải như cái dây thừng, biết lúc nào buộc chặt, lúc nào thả ra vì nhiều khi chồng cũng như con chó, mình sểnh ra có đứa nó dắt đi ngay.
Khi đó nói cho sướng mồm thế thôi, không biết em ấy có bỏ được câu nào vào tai không.
Quãng vài tháng sau, một hôm vào phây em nó đã thấy up ảnh chìa mỏ hôn nhau với chồng, kèm mấy dòng rất tình cảm “Mãi mãi thế này chồng iu của vợ hâm nhé. Mãi iu chồng, chụt chụt”.
Anh ngó qua con tút ấy mà lạnh hết cả sống lưng. Còn nhớ đận trước bao nhiêu mỹ từ tốt đẹp như: “thằng hãm tài”, “loại mất dạy”, “đồ giẻ rách”…được em ấy xổ ra không thương tiếc, làm anh vừa đọc vừa mường tượng ra một con quỷ chứ không phải chồng của đứa con gái (trong mắt anh vốn rất thùy mị).
Một em gái khá xinh, thi thoảng tâm sự đêm khuya với anh, nói anh ạ, tình hình là trước sau gì em cũng bỏ lão này thôi. Em mà bỏ lão ấy, anh có chờ em không? Anh hỏi chờ bao lâu. Em ấy nói khoảng 10 năm, chờ cho con nó lớn đã. Anh lại hỏi sao bỏ. Em nó nói à sống với “nó” (em ấy gọi chồng bằng nó) ngột ngạt lắm, sáng nào cũng đặt 80 ngàn trên bàn cho em đi chợ; nhà hết gạo em nhắc gãy cả lưỡi mới lóc cóc vác bì đi đong. Đã thế đêm ngủ gáy như bò rống, ăn uống thì như thuồng luồng, em hết chịu nổi rồi.
Hehe.
Nghe em ấy kể về chồng mà phì cười, mới bảo em ạ, anh thì cũng rứa thôi. Em nhìn từ xa thấy anh lung linh thế thôi, nhưng anh cũng đầy thói xấu, thậm chí có thể xấu hơn chồng em.
Anh cũng ngày ba bữa cơm, ăn xong hay lấy tay thò vào mồm móc thức ăn thừa rồi ý tứ bôi gậm bàn. Ngày trung bình anh cũng đánh khoảng 69 quả trung tiện hoặc hơn (tùy hôm ấy ăn món gì, dưa cải muối hay hạt mít rang). Cũng nhai nhồm nhoàm như thằng chết đói. Ra đường ngó trước ngó sau không thấy ai cũng khạc nhổ tùm lum, thậm chí nửa đêm say rượu đi về qua ngõ, hứng lên vạch quần vừa đái vừa vẽ rồng vẽ rắn như một họa sỹ theo trường phái lập thể.
Anh cũng giản dị và tầm thường như rất nhiều thằng đàn ông khác, chỉ là em đứng quá xa và thấy anh qua lăng kính văn học lãng mạn mà thôi. Nên anh khuyên em nên tiếp tục chịu đựng. Trong hôn nhân, khi mà sự chịu đựng lên một tầm cao mới ta gọi nó bằng mỹ từ rất kêu, đó là “đức hy sinh” em ạ!
Còn nếu không tiếp tục hy sinh, em có thể ra đi và đừng lặp lại sai lầm thêm một lần nữa bằng cách lấy một thằng bản sao của thằng trước, thậm chí tệ hơn rất nhiều lần.
Các em ạ! Chồng người ta bao giờ cũng đẹp hơn chồng mình, cho đến khi chúng ta sống chung với nó vài năm. Các em sẽ thấy hóa ra chúng đều là những đứa trẻ to đầu, mãi không lớn nổi mà thôi. Idol, ủ pa, thần tượng… chỉ có trong phim ảnh, chứ đời thực nó trần trụi lắm các em ơi!
Anh Song Hà 4 cm.
Cre: Song Hà
Ai cũng quen mấy đứa như sau
Ai cũng quen mấy đứa như sau:
1/ Đứa lúc nào cũng gọi được ngay, dù đéo giải quyết được vấn đề gì cả.
2/ Đứa giải quyết được một số vấn đề, nhưng lúc gọi được lúc không, hên xui.
3/ Đứa giải quyết được tất cả mọi vấn đề, nhưng đéo bao giờ gọi được lúc cần giải quyết vấn đề. Nhưng sau khi bạn tự giải quyết thì nó sẽ xuất hiện và nói: Ôi đm sao ko gọi tao???
Nếu bạn vẫn loay hoay xem mình cần đứa nào thì bạn là dạng thứ 4: Lúc đéo nào gặp vấn đề cũng nghĩ tới nhờ người khác giúp.
Tự giải quyết đi.
Sau đó gọi 3 đứa kia đi cà phê. À yên tâm, riêng cà phê chém gió thì đứa thứ 3 lại gọi được ngay, thế mới hay cơ.
Credit: Đéo Hiền.

Thơ tình thời Covid
Thơ tình thời Covid:
☘Xuân Diệu:
Mây vẩn từng không, chim bay đi
Khí trời u uất hận cách ly
Ít nhiều thiếu nữ buồn không nói
Cả xóm cùng lây, sợ đéo gì
☘Nguyễn Bính:
Bữa ấy cô vy phơi phới bay
Khẩu trang mấy lớp mặt hơi dày
Hội việt kiều về ho ngang ngõ
Mẹ bảo: toi rồi, khéo lại lây
☘Hàn Mặc Tử
Sao anh không về chơi thôn Vỹ
Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên
Gặp ngay em gái là F1
Bịt cái khẩu trang mặt chữ điền
Gió theo lối gió, mây đường mây
Lòng anh buồn hiu, không lẽ lây?
Nhà ai gần nhất khu y tế
Có chở anh về kịp tối nay?
Ăn cỗ của người Annam
Một anh Tây đã tả màn ăn cỗ của người Annam xinh đẹp, hiếu khách rất sống động và chân thực như sau:
“Tất cả bọn họ hân hoan ngồi sà xuống nền nhà bày la liệt và lộn xộn các món thơm ngon, một số chồm người qua các đĩa đồ ăn để lấy cho mình gia vị và những thứ cần thiết. Những người trung niên bắt đầu đào bới trong các đĩa đồ ăn lớn, lôi ra những thứ có lẽ là ngon nhất cho vào chén của những người già hơn, một số người già sau khi nhận được miếng ngon bắt đầu cằn nhằn và lập tức chuyển chúng sang chén của mấy đứa con nít đang ngồi xung quanh.
Không khí rất ồn ào, ai cũng nói một điều gì đấy nhưng có vẻ không quan trọng.
Noi gương những người đàn ông, đám phụ nữ thì tay lôi ra từ đĩa hay dùng đũa khoắng vào trong các nồi to hơn tìm kiếm một vài thứ mong muốn, khi vớt được một chùm trứng gà còn nhỏ, cả mấy người phụ nữ và đám con nít reo ồ lên.
Một trong số họ tiếp tục vớt đồ ăn trong các tô lớn, một số khác tỉ mẩn ngồi xé các chiến lợi phẩm để cung cấp cho lũ nhỏ.
Tôi thực sự không biết là bữa ăn đã bắt đầu hay chưa, khi người có vẻ lớn tuổi nhất ngồi rung rung chân liên tục và uống những ly rượu đục ngầu, một trong số họ lấy tay bốc một cây rau to, vặt lấy vài lá rồi ném cọng rau còn thừa trở về đĩa.
Vấn đề tài chính
Những ngày giãn cách xã hội vẫn hay có mấy bạn nữ ngọt ngào gọi điện: Chào anh, công ty em chuyên giải quyết các vấn đề về tài chính…
Mình bảo: Tài chính anh còn không có, lấy đâu ra vấn đề tài chính… :d
Những ngày COVI
Những ngày Cô Vy, anh ở nhà xem phim Titanic bằng chế độ xem ngược từ cuối lên đầu phim. Hóa ra đó là bộ phim về một người bơi trong nước lạnh, sau đó lên tàu và đến London, trở thành người vô gia cư.
Những ngày Cô Vy, anh ở nhà xem phim hoạt hình, có phim cũng triết lý ra phết, ví dụ phim thỏ yêu nhím và đưa ra kết luận là càng yêu thì càng đau…
Có thời gian để suy nghĩ, anh bỗng nhận ra rằng nhiều thứ xung quanh đã trở nên thông minh: điện thoại thông minh, tủ lạnh thông minh, ấm điện thông minh…chỉ có anh là vẫn ngu ngốc.
VIA Phan An.
Đi dọc Việt Nam theo bánh con tàu quay
Mùa Covid thứ 2 năm Covi thứ nhất thành phố bị cách ly, hạn chế ra đường nên ở nhà bật kara hát bài gì “Đi dọc Việt Nam theo bánh con tàu quay”.
…..
…
“Qua đèo Hải Vân (cách ly một mớ)” thì đến Huế, tháng trước có lượn ra thị phạm, đi ngang khu Gác Trịnh chợt nhớ xưa cụ Sơn có gửi thư tình cho gái (viết cho Dao Ánh) và đong đưa.
“Anh chợt nghĩ rằng cuộc đời buồn bã như thế này sao chúng mình không tha thiết với nhau hơn.
Những ai chưa bao giờ đi, chưa bao giờ sống qua nhiều nơi, sống qua những ngày mưa ngày nắng trên bao nhiêu vùng đất khác nhau, chưa bao giờ nhìn sâu vào bên sau của con người thì hẳn mới còn đua đòi vào những hời hợt nhạt nhẽo của đời sống được.”
Colt 45
“Khi ta nói ta ghét thứ Hai, không phải vì ta ghét thứ Hai, mà vì ta ghét những việc ta phải làm vào ngày thứ Hai.
Khi ta nói ta cần một bờ vai, thì thật ra ta cần thêm cả những thứ ở dưới bờ vai ấy nữa”.
ST
Bonus:
Colt 45 for tonight.
1 ounce gin (Bombay Sapphire)
1 ounce Jagermeister
1 ounce Red Bull
#colt45 #
Nắm cửa tròn có thể giết người? Tôi hoàn toàn nghiêm túc đấy.
Nắm cửa tròn có thể giết người? Tôi hoàn toàn nghiêm túc đấy.
4dummies.info | Beooi.com | Gombi.vn | Soaica.net |Ghita.vn